Khù Khờ

Có lẽ là không






Em hỏi tôi còn nhớ …
những con đường ta khua nắng nhảy tung tăng
giữa đôi chân, trưa chẳng biết làm gì
chân song bước … lắng nghe những viên sỏi con tâm sự

Em hỏi … tôi còn nhớ
những cơn mưa rào, phố xá bỗng thành sông
đứng bên nhau hai đứa chẳng một lời
hai ánh mắt khẽ va nhau trên mưa bong bóng

Em hâm ấm đôi bàn tay bằng tách cà phê bốc khói
tôi ngâm từng ngụm đắng đã lên men
ngồi bên nhau, dòng lá chảy bên đường
nắng dần nhạt dấu chân … mờ năm tháng

Tôi trả lời có lẽ là không
em cúi mặt giấu nén hơi hụt hẫng
đặt vào tay em, tôi vo nhẹ một từ
hãy mở mắt … để nhìn …
quên hay nhớ.

Khù Khờ

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 31 tháng 3 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Có lẽ là không"